Đức Caiô sinh tại Salôna, Đalmatia nước Ý, được bầu làm Giáo hoàng ngày 17-12-283, là cháu của hoàng đế Điôclêtianô (Diocletianus). Chính vị hoàng đế này đã ra lệnh bách hại cách tàn khốc Kitô giáo, vì cho rằng Giáo hội Chúa Kitô mang màu sắc cách mạng, có thể làm sụp đổ đế quốc Rôma đang rất hùng mạnh lúc bấy giờ. Đối với ông, bách hại là biện pháp cần thiết để bảo vệ đế quốc trước nguy cơ do Kitô giáo gây ra từ những công kích của Giáo hội nhắm vào những nguyên tắc nền tảng của xã hội này.
Ngài đặc biệt chú ý đến việc cải tổ phẩm trật hàng Giáo sĩ, ngài quy định những ai chịu chức Giám mục phải qua các chức: giữ cửa, đọc sách, giúp lễ, trừ tà, phụ phó tế, phó tế và linh mục.
Người ta cho rằng ngài đã chịu tử đạo bởi người cậu ruột là hoàng đế Điôclêtianô. Thật ra, ngài chịu tử đạo do lệnh của hoàng đế Maximinnô ngày 7-2-296 và được an táng trong thánh đường Sylvestrô tại Rôma.